Ông không cam tâm để vương triều non trẻ do mình vừa mới dựng nên kết thúc lãng xẹt như vậy được nên tâu với vua:
-Bệ hạ, Chiêu Hoàng không cho bệ hạ được thái tử nối dõi, nhưng chị gái Thuận Thiên của nàng ấy có bầu 3 tháng rồi, hay là...
-Không được đâu thúc thúc! Thuận Thiên công chúa là chị dâu trẫm, là vợ của anh trẫm, sao trẫm có thể làm cái việc loạn luân như vậy được???
Trần Cảnh phản đối kịch liệt. Nửa đêm ông trốn khỏi kinh thành lên núi Yên Tử. Gặp quốc sư Phù Vân là bạn của mình, nhà vua bày tỏ ý định muốn nương nhờ cửa Phật, đi tu quách cho xong.
Chẳng được bao lâu thì Trần Thủ Độ và quân lính tìm tới. Thủ Độ cùng mọi người ra sức khuyên vua sớm trở lại cung nhưng vua không nghe. Thủ Độ cương quyết với nhà vua rằng: “Xa giá ở đâu tức là triều đình ở đó”, rồi chỉ cho quân lính chỗ xây các cung điện. Sợ mất sự yên tĩnh nơi tu hành trên núi Yên Tử, vua đành cùng mọi người quay trở lại hoàng cung.
Nói về Trần Liễu uất ức vì tự nhiên bị mất vợ, ông cầm gươm chém xuống đá và chửi:
-Fuck! Chú Cảnh, chú sống chó với anh quá. Vợ anh ruột mà chú cũng không tha!
Rồi ông thừa dịp khi Trần Thủ Độ đưa quân đi tìm Trần Cảnh mà không lo phòng bị, liền dẫn quân đánh chiếm kinh thành Thăng Long.
Nhưng Trần Liễu không hiểu rằng Trần Thủ Độ là người mưu kế quỷ quyệt và đã sắp đặt mọi chuyện ở nhà. Khi Trần Liễu đang trên đường đến đánh kinh thành thì bị quân triều đình bao vây. Vì không đủ sức chống lại quân triều đình và để thoát khỏi án tử, Trần Liễu nghĩ tới Trần Cảnh, người em hết mực yêu thương mình, vì chỉ có Trần Cảnh mới có thể cứu ông trong lúc này. Trần Liễu đã ngầm cho người hẹn với Trần Cảnh đúng giờ bơi thuyền ngự ra sông Cái cứu mình.
Khi vua xuất hiện, Trần Liễu giả làm người đánh cá đến thuyền vua xin hàng. Trần Thủ Độ thấy vậy, liền điên tiết cầm gươm xông tới định chém. Vua liền nhào ra lấy thân mình che chở cho anh:
-Thúc thúc, xin thúc thúc hãy tha cho hoàng huynh của trẫm, Liễu huynh không có lỗi!
Trần Thủ Độ không làm gì được, tức lắm nên ném gươm xuống sông và nói:
-Ta chỉ là con chó săn thôi, biết đâu anh em các người thuận nghịch thế nào?
Để tình cảm anh em có được như xưa, Trần Cảnh đã hứa với Trần Liễu rằng cho dù Trần Thủ Độ có bắt vợ của anh làm vợ mình thì ở trong cung ông vẫn giữ khoảng cách giữa chị dâu và em chồng. Có lẽ Trần Cảnh đã hứa với Trần Liễu là sẽ không phạm tới thân thể của chị dâu nên Trần Liễu mới tha thứ và bỏ qua cho vua.
Tuy nhiên sau khi hoàng hậu Thuận Thiên sinh ra đứa con mà bà mang thai trước với Trần Liễu, thì bà tiếp tục đẻ thêm những người con khác với vua Trần Cảnh. Thế nên Trần Liễu hận em mình cho tới chết. Trước khi qua đời, ông cầm tay người con mình tin yêu nhất và nói:
-Con trai, đời cha bị người ta làm nhục nhiều nhưng bất lực không làm gì được. Sau này con hãy thay cha trả thù, cướp lấy ngai vàng và tự mình lên làm vua.
-Dạ, con xin vâng lời cha.
Cậu bật khóc khi cha trút hơi thở cuối cùng. Có điều về sau cậu không làm theo lời trăn trối đó. Chàng thanh niên trẻ ấy tuy suốt đời chưa một ngày làm hoàng đế, nhưng lại trở thành đại anh hùng của dân tộc Việt Nam. Cậu phò tá nhà Trần đánh thắng quân Mông Cổ 3 lần và trở thành người duy nhất trong lịch sử nhân loại làm được điều đó.
Cậu chính là Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn.