Thứ Ba, 26 tháng 1, 2016

Thăm cố đô Hoa Lư

Chia sẻ
hoa lư

Tôi đến thăm Đại Thắng Minh Hoàng Đế vào một chiều cuối thu. Nơi đây ngày còn bé vua từng dạo chơi cùng bọn trẻ trong xóm, có cả Đinh Điền, Nguyễn Bặc, Lưu Cơ, Trịnh Tú. Năm đứa nhỏ về sau lớn lên sáng lập ra triều đại phong kiến đầu tiên của Việt Nam.

Cố đô Hoa Lư không bị con người động chạm quá nhiều nên vẫn còn giữ phong cảnh của thiên niên kỷ trước. Phóng tầm mắt ra xa tôi thấy núi non trùng điệp. Núi trong sông, sông trong núi. Căn cứ thủy bộ rất thuận tiện. Sau lưng là rừng, trước mặt là đồng bằng, xa nữa là biển cả... Nơi đây non sông tráng lệ, phong thủy hài hòa, xứng đáng chọn để dựng đô được.

Mộ vua nằm lặng lẽ trên đỉnh núi Mã Yên, quanh năm hương khói đầy đủ. Khi đứng thắp nhang cho hoàng thượng tôi cảm thấy rất xúc động, vì trước mặt mình là di cốt của một anh hùng vĩ đại, mà nếu một nghìn năm trước có lẽ tôi cũng không có cơ hội đứng gần ông như vậy. Dân gian nói "Các vua Hùng mở ra đất nước, Đinh Tiên Hoàng thống nhất đất nước". Ngày trước đọc Tam Quốc tôi cũng từng có cảm giác tương tự khi muốn ghé thăm Quan Vân Trường.

Bà cụ quét lăng bảo ai thành tâm lặn lội đến thăm thì ngài sẽ cảm động lắm và sẽ ban phúc cho. Khi xuống núi tôi thấy một cơn mưa nhỏ, lắc rắc trong một phút rồi tạnh. Bạn tôi bảo đấy là dấu hiệu của may mắn. Tôi không phải người mê tín dị đoan, nhưng quả thật sau đó tôi nhận được tin nhắn của mẹ:

"2 tháng nữa có người quen của mẹ ra bắc, con giữ gìn sức khỏe để đi tiếp lên cực Tây A Pa Chải và đỉnh Phansipan."

Về tác giả

Các bài viết trong blog của tác giả Phạm Vĩnh Lộc, một người yêu thích lịch sử Việt Nam.

Follow The Author

© Copyright 2016 by Phạm Vĩnh Lộc